| Bishop Oscar Cantú

“Ta Khát”:

Sự Thờ Phượng trong Truyền Thống Ki-tô Giáo

Anh Chị Em thân mến trong Chúa Ki-tô,

Khi Chúa Giê-su gặp người phụ nữ Sa-ma-ri bên giếng nước, Ngài đã xin bà nước uống (x. Gioan 4: 4-42). Chúa Giê-su khát. Lời yêu cầu này của Chúa Giê-su đối với người phụ nữ Sa-ma-ri đã tạo nên một cuộc đối thoại bất thường giữa một người đàn ông Do Thái sùng đạo và một người phụ nữ Sa-ma-ri có tai tiếng – một cuộc gặp gỡ không được các quy tắc giao tiếp tôn giáo của thời đại đó chấp nhận.

Cuộc gặp gỡ cá nhân này giữa Chúa Giê-su với một người bị tổn thương sâu sắc bởi quá khứ, cộng đồng của bà và chính hành động của bà đã giúp chữa lành và chuyển hóa bà. Sau đó, bà vội vã chạy đến cộng đồng mà trước đây bà đã cố gắng tránh xa vì xấu hổ để thông báo với niềm vui tột cùng về cuộc gặp gỡ của mình với Chúa Ki-tô, “…một người đã nói đúng hết tất cả những gì tôi đã làm” (Jn 4:29). Toàn bộ cuộc đối thoại bắt đầu bằng việc Chúa Giê-su bày tỏ cơn khát của mình. Như chúng ta khám phá trong câu chuyện, Chúa Jesus không chỉ khát nước mà còn khát đức tin của người phụ nữ, khát sự chữa lành vết thương tinh thần và cảm xúc của bà, khát tinh thần truyền giáo và niềm vui của bà.

Chúng ta chứng kiến ​​trong cuộc đối thoại sự biến chuyển về mặt tâm linh từ sự hoài nghi buồn bã của người phụ nữ đến sự tò mò rồi đến sự cởi mở với đức tin trong hành động! Bà cũng khát! Bị cô lập, bà khát khao cộng đồng và sự hiệp thông; bị tổn thương, bà khát khao được chữa lành; hoài nghi, bà khát khao niềm vui; bị mắc kẹt trong cuộc sống tăm tối và tội lỗi, bà khát khao sự tự do về mặt tâm linh.

Chúa Giê-su cũng khát thay cho bạn và tôi. Chúng ta có thể nói chúng ta đã có đức tin. Nhưng chúng ta có tinh thần truyền giáo của người phụ nữ Sa-ma-ri nóng lòng chia sẻ với người khác lý do cho niềm vui bà mới tìm thấy không?

Tại sao tôi lại tập trung vào cơn khát tâm linh trong một chuyên mục về sự thờ phượng? Bởi vì giống như cơ thể con người không thể sống thiếu nước, tâm hồn con người không thể thực sự sống nếu không được thỏa mãn bởi nước hằng sống của tình yêu, ân sủng, sự tha thứ và tình bạn của Chúa.

Đây chính là điều xảy ra trong thờ phượng. Trái tim con người gặp gỡ trái tim của Chúa và tình yêu cứu chuộc của Ngài thỏa mãn một tâm hồn đang khát. Vì chúng ta là con người, điều này xảy ra thông qua dấu chỉ và biểu tượng – để chỉ cho chúng ta thấy sự hiện diện thực sự, biến đổi của Chúa Ki-tô trong Giáo Hội của Người, trong Lời Chúa được công bố, trong con người của linh mục chủ trì, và đặc biệt nhất là trong bánh và rượu được biến đổi thành Mình và Máu Chúa Ki-tô – để nuôi dưỡng chúng ta và làm dịu tâm hồn khát khao của chúng ta.

Mặc dù có nhiều hình thức cầu nguyện và thờ phượng trong truyền thống Ki-tô giáo, nhưng Bí Tích Thánh Thể là “cội nguồn và tuyệt đỉnh” đời sống đức tin của chúng ta. Nếu chúng ta đã rời xa việc tham gia thờ phượng, tôi hi vọng chúng ta quay trở lại với một trái tim và tâm trí cởi mở. Nếu chúng ta tham gia nhưng không cảm thấy được nuôi dưỡng hoặc được thỏa mãn cơn khát, tôi hi vọng chúng ta luôn giữ cho trái tim và tâm trí của chúng ta cởi mở; hãy tiếp tục cầu xin, hãy tiếp tục tìm kiếm.

Trong những năm tới, khi chúng ta khám phá những cách để làm cho cuộc gặp gỡ giữa trái tim chúng ta với trái tim của Chúa trong việc thờ phượng trở nên rõ ràng hơn, chúng tôi hi vọng rằng bạn sẽ đến với suối nguồn yêu thương và lòng thương xót của Chúa và chúng ta có thể gặp nhau ở đó để được vui sướng.