Con cảm thấy bị sao nhãng tại buổi Thánh Lễ
Thưa Cha Joe: Đôi khi, có quá nhiều yếu tố gây sao nhãng tại buổi Thánh Lễ khiến con không thể tập trung. Con thực sự cảm thấy nản lòng – con có thể làm gì đây?
Thưa Cha Joe: Đôi khi, có quá nhiều yếu tố gây sao nhãng tại buổi Thánh Lễ khiến con không thể tập trung. Con thực sự cảm thấy nản lòng – con có thể làm gì đây?
Cha yêu thích câu hỏi này vì cha là ví dụ điển hình của hội chứng rối loạn giảm chú ý (ADD). Vậy nên, cha có thể giúp con giải quyết vấn đề này. Chúng ta hãy cùng bắt đầu nhé.
Trước tiên, cha muốn coi sự sao nhãng là điều bình thường. Sau đó, cha sẽ xem xét một số lý do phổ biến khiến chúng ta bị sao nhãng và đưa ra một số lời khuyên về cách đối phó với sự sao nhãng.
Hãy bàn về sự sao nhãng. Đôi khi, cha nghĩ chúng ta quá khắt khe với chính mình vì coi đó là sự phiền toái hoặc đấu tranh với ý nghĩ rằng có điều gì đó không ổn trong tình huống này. Đối với bản thân, cha đã học được cách nhìn nhận sự phiền toái và đấu tranh là dấu hiệu cho thấy có thể có điều gì đó không ổn với chính mình chứ không phải là hoàn cảnh.
Bị sao nhãng là điều bình thường ở con người. Chúng ta được tạo ra với lòng khao khát hiểu biết và vì thế, tâm trí chúng ta luôn hướng tới mục tiêu “biết nhiều hơn”. Đây là một món quà, nhưng như với hầu hết các món quà khác, nhiệm vụ của chúng ta là cầu xin Chúa trau chuốt và mài giũa nó để chúng ta có thể sử dụng một cách tốt nhất. Không phải lúc nào chúng ta cũng cần thỏa mãn sự tò mò của mình.
Đừng hoảng sợ hoặc tức giận khi con bị sao nhãng – con chỉ cần thừa nhận sự sao nhãng và tiếp tục cầu nguyện với cộng đoàn. Nếu con cho phép cơn giận dữ xâm chiếm tâm trí hoặc nếu con ngạc nhiên vì mình bị sao nhãng thì con sẽ bị mắc kẹt trong đó. Thay vào đó, hãy nhận biết điều gì đang diễn ra và sau đó hướng tâm trí trở lại Thánh Lễ.
Vì vậy, với cách nghĩ đó, chúng ta hãy xem xét một số điều gây sao nhãng mà mọi người thường chia sẻ với cha và xem liệu cha có thể giúp gì không.
Trẻ em ồn ào
Đây là điều cha thường nghe nhất và cũng là chủ đề cha thường nói đến. Là linh mục, cha rất may mắn khi được lắng nghe vấn đề này từ cả hai phía: giáo dân tức giận vì trẻ em ồn ào và cha mẹ cảm thấy xấu hổ và bối rối trước hành vi của con mình trong Thánh Lễ.
Vậy thì chúng ta có thể làm gì nào? Cha sẽ bắt đầu với cha mẹ cảm thấy xấu hổ vì tiếng ồn mà con cái họ gây ra trong Thánh Lễ.
Hãy cho qua đi. Nhân danh Chúa Giê-su, hãy xóa bỏ cảm giác xấu hổ đó. Con đang trao tặng cho cộng đồng giáo xứ của mình một món quà: món quà hiện diện, món quà ưu tiên đúng đắn, món quà sự sống. Con cái của con trước hết là con của Thiên Chúa - và chúng tôi rất biết ơn vì các con có mặt ở đây. Trẻ con gây ồn. Trẻ con không chịu ngồi yên. Trẻ con khóc, cười và tạo ra đủ loại âm thanh, và đó là điều hoàn toàn tự nhiên. Cha hi vọng và mong con đừng cảm thấy đó là gánh nặng hay gây sao nhãng. Nếu trong lòng con nói rằng con là vấn đề hoặc gây sao nhãng và cảm thấy con không nên đến nhà thờ thì con cần phải quở trách mình: đó không phải tiếng nói đến từ Chúa Ki-tô. Nếu ai đó nhìn con với ánh mắt khó chịu hoặc thậm chí quở trách con (cầu xin Chúa đừng để điều đó xảy ra) thì họ không đại diện cho Chúa Ki-tô, mà là thế lực đối địch với Ngài. Có thể con cảm thấy muốn bước vào tiền sảnh hoặc ra khỏi khu vực đó vì mọi thứ đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Hãy cứ làm vậy nhưng nhớ quay lại và biết rằng con được chào đón ở đây.
Đối với những ai trong số các con bị trẻ con làm sao nhãng, cha cần phải nói với con rằng – những cái nhìn chằm chằm và những ánh mắt khó chịu gây tổn thương. Xin các con đừng làm vậy. Nếu cha mẹ có thể "bắt con mình không được làm ồn", họ sẽ làm điều đó. Khi chúng ta nhìn chằm chằm vào người khác, khi chúng ta thở dài thườn thượt và để cha mẹ trẻ biết chúng ta cảm thấy bị phiền toái như thế nào thì chúng ta đang xua đuổi sức sống mới ra khỏi Giáo Hội của mình.
Vì vậy, với cách nghĩ đó, sau đây là thử thách của chúng ta. Cha hi vọng tất cả chúng ta sẽ đáp lại cảm giác bị sao nhãng bằng việc cầu nguyện và/hoặc đề nghị giúp đỡ. Cầu xin Chúa ban phước cho những bậc cha mẹ này vì đã đưa ra lựa chọn thánh thiện và yêu thương để nuôi dạy con cái bằng đức tin. Hãy cầu nguyện để trái tim và tâm trí con nhớ rằng thật khó khăn khi cảm thấy mình là gánh nặng cho người khác. Xin Chúa ban phước cho chúng ta có thêm nhiều trẻ em trong cộng đoàn giáo xứ của chúng ta. Hãy cầu nguyện cho con trở nên kiên nhẫn. Hãy cảm ơn các bậc cha mẹ đó. Chào đón họ. Hãy cho họ biết rằng chúng ta may mắn khi họ hiện diện.
Những điều phiền muộn trong cuộc sống của chúng ta
Đó là yếu tố gây nhiều sao nhãng. Những vất vả và tổn thương trong cuộc sống hàng ngày là hành trang mà chúng ta mang theo khi đến nhà thờ. Không có gì lạ khi chúng ta ngồi dự lễ nhưng tâm trí liên tục lặp lại "cuộc trò chuyện đó" và nghĩ về cách chúng ta sẽ phản ứng với hoàn cảnh khó khăn của mình, v.v. Điều này là hoàn toàn bình thường. Cha có cách rất đơn giản để giải quyết vấn đề này: Cha coi mỗi lần sao nhãng như thế này là một lời mời cầu nguyện. Nếu cha đang nghĩ đến những điều phiền muộn trong gia đình, cha sẽ thưa với Chúa: “Con xin dâng gia đình con cho Chúa”. Nếu cha bị sao nhãng bởi những điều phiền muộn trong giáo xứ, cha sẽ nói “Con xin dâng Cộng Đoàn Giáo Xứ của con cho Chúa,” v.v. Dù có cảm thấy đau đớn hay lo lắng như thế nào, cha sẽ chỉ nói: “Lạy Chúa Giê-su, con xin phó thác mọi sự trong tay Chúa”. Hãy lặp lại nhiều lần nếu cần.
Âm nhạc
Mọi người cảm thấy bị sao nhãng bởi âm nhạc mà họ cho là không “hay” hoặc không có chất lượng “biểu diễn tốt”. Trong những trường hợp này, hãy cầu nguyện để lắng nghe người biểu diễn hoặc nhạc cụ như Chúa lắng nghe họ. Con sẽ ngạc nhiên biết bao khi thấy Chúa yêu thương nỗ lực hết mình của chúng ta, ngay cả khi nỗ lực đó có vẻ vụng về hoặc kém cỏi.
Linh mục
Cha biết cộng đoàn của mình có thể vô tình gây sao nhãng. Một số linh mục trong chúng ta không phải là những nhà thuyết giảng hay nhất. Một số linh mục trong chúng ta trải qua những ngày tồi tệ và "trút giận" lên người khác. Một số linh mục trong chúng ta không tuân thủ đúng các quy tắc hoặc cầu nguyện bằng giọng điệu khiến con thấy khó chịu. Xin hãy đáp lại lời mời này bằng cách cầu nguyện cho chúng ta. Không phải tất cả chúng ta đều có năng khiếu ở tất cả các lĩnh vực mà mọi người kỳ vọng. Nếu con bị linh mục làm cho mất tập trung, xin hãy cầu nguyện cho ngài. Và hãy cầu xin ân sủng để con có thể buông bỏ những gì con không thể kiểm soát, nếu sâu thẳm trong trái tim con biết rằng đó chính là gốc rễ của vấn đề.
Cũng không còn nhiều chỗ nữa nên cho phép cha tóm tắt lại. Một số khó khăn của chúng ta có thể dần được chữa lành khi chúng ta cầu xin Chúa chữa lành sự ái kỷ của mình. Hãy nhớ rằng Thánh Lễ không phải là về con. Con có thể muốn có buổi phụng vụ hoàn hảo, những đứa trẻ tham dự ngoan ngoãn, âm nhạc cuốn hút và linh mục thuyết giảng hay, nhưng điều con muốn không quan trọng và cũng không thực tế. Điều quan trọng nhất là điều Chúa Giê-su muốn. Và Chúa Giê-su không bị ám ảnh bởi những đứa trẻ hoàn hảo, hoàn cảnh hoàn hảo, trật tự hoàn hảo, tư tưởng thoải mái và sự ngăn nắp như chúng ta. Điều Chúa muốn là mọi người đến với Ngài, đặc biệt là con cái Ngài, để chúng ta có thể tìm thấy niềm vui và cảm giác trọn vẹn đến từ việc tôn thờ Chúa và được Ngài yêu thương.
Hãy tận hưởng ngày nữa có Chúa!